NƯỚC HOA TÚ KHANH - NƯỚC HOA UY TÍN SDT 098.9960.687
MÙI CỦA KHÓI
Nhắc đến mùi của khói chắc hẳn sẽ có nhiều bạn
cười và nghĩ rằng khói thì có mùi gì cơ chứ! Vậy nhưng có bao giờ mùi của những
làn khói mong manh dễ tan biến ấy mang đến cho bạn những cảm xúc rất riêng mà bạn
không thể tìm kiếm được ở bất kỳ mùi hương nào khác? Khói có mùi như thế nào nhỉ?
Hôm nay mình sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện về mùi của khói nhé!
Từ cái thời mà bếp ga chưa xuất hiện, trong những
căn bếp nho nhỏ xinh xắn tại những làng quê yên bình làn khói bếp mờ mờ ảo ảo vẫn
đều đều ngày 3 lần sáng, trưa và tối tỏa khói khắp làng khi mà đến giờ nấu cơm
thì đi bất kỳ nơi đâu bạn cũng bắt gặp những làn khói như cuộc dạo chơi không hẹn
mà gặp khói tỏa nghi ngút khắp làng, mùi của khói hòa trộn lẫn mùi của nồi cơm
đang sôi và bong bóng vỡ, mùi khói bếp cùng mùi thịt rang hành khô nước mắm
thơm lừng khắp xóm, mùi khói trầm trầm quện lẫn cùng mùi gia vị nức mũi của món
cá ướp hun khói trong những ngày giỗ tết… Mùi của khói với các bạn trẻ bây giờ
sẽ không thể mang lại cảm xúc, nhưng đối với mình khi mà tuổi thơ sinh ra ở quê
và hàng ngày lớn lên nhờ “khói” thì mùi của khói mang lại cho mình những cảm
xúc mà không có một mùi hương nào thay thế được!
Những ngày hè oi ả nóng đến mặt đỏ rực cái thời
ấy đâu có bếp ga, bếp từ hay có điều hòa để mát như bây giờ. Đến giờ nấu cơm,
là vào buổi trưa đi nấu cơm nấu nước, nấu canh khói rơm phủ khắp căn bếp nhỏ
xíu, mồ hôi chảy khắp người, từng hơi khói lùa vào quần áo ngấm vào mồ hôi, thấm
vào tận da thịt để khi nấu cơm xong mặt ai nấy đều đỏ bừng, mồ hôi chảy khắp mặt,
khi dọn bữa và ngồi ăn cơm cùng cả gia đình, mùi khói vẫn còn cay cay ở đầu mũi
và ngào ngạt tỏa ra từ cơ thể, từ mái tóc bối thật cao!
Mùi khói đốt rơm của mùa thu hoạch lúa khi thóc
đã đầy ắp các quây, để dọn sạch đường làng những đống rơm vụn, thóc lép (thóc kẹ)
được đốt từ đầu làng đến cuối làng, đi đến nơi đâu cũng chỉ thấy mùi khói. Mùi
của khói đã đi vào tiềm thức của mình như thế, từ khi còn nhỏ tuổi cho đến khi
lớn lên, những đêm hè ngồi học bài vẫn còn nghe mùi khói ủ cay cay, khô khô, trầm
trầm của nhà ai đó vẫn còn âm ỉ cháy!
Và mỗi khi bắt gặp mùi khói ấy, mùi khói thơm nức
của rơm mới vào mỗi vụ thu hoạch mùa lại đem đến cho mình những cảm xúc, rung cảm
đặc biệt về một mùi hương cay cay của những nhọc nhằn, vất vả, của những giọt mồ
hôi rơi trên đồng ruộng để có được những mùi khói lan tỏa nồng nàn và khô khốc ấy!
– Mùi khói Cay của nước mắt và vị mặn mà của những giọt mồ hôi nhọc nhằn vất vả:
“Mồ hôi mà đổ xuống đồng
Lúa mọc trùng trùng sáng cả đồi nương
Mồ hôi mà đổ xuống vườn
Dâu xanh lá tốt vấn vương tơ tằm”
Mùi của khói cay, mùi của mồ hôi, mùi thơm như
sữa trắng trong của những hạt cơm trắng dẻo chứa biết bao nhọc nhằn và công sức
của những người nông dân lam lũ. Mỗi độ thu hoạch về những lần đi trên đường ở
khắp các làng quê Việt Nam chúng mình khi mà ai đó được ngồi trong điều hòa mát
lạnh mà vẫn còn than vẫn thì 11 giờ trưa khi mà ánh nắng gắt gỏng oi bức đến ngộp
thở trên cánh đồng không một làn gió mát vẫn còn đang chiếu thẳng lên đầu, thì
những người nông dân vẫn đang cố gắng thu hoạch cho xong mùa vụ. lúc ấy Nước mắt
lăn trên má mình lúc nào không hay, câu ca dao mà bất kỳ đứa trẻ nào cũng đều
thuộc lòng như khắc vào trong tâm trí mình:
“Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Rẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”
Ngày thu hoạch là những ngày vất vả nhất nhưng
lại luôn rộn rã niềm vui và tiếng cười, ra đường ai cũng vui vẻ hỏi nhau năm
nay lúa nhà bác có tốt không, được bao nhiêu một sào? Trên những cánh đồng khi
mà những giọt mồ hôi cao cả và thánh thót vẫn đang nhỏ xuống thấm vào từng hạt
thóc, từng mảnh đất thân quen mình bắt gặp biết bao tình yêu thương, đôn hậu và
bao bọc lẫn nhau cho những gia đình neo đơn, cho những thân phận hẩm hiu khi mà
chỉ có một mình trước cả một cánh đồng lúa bát ngát vẫn còn chưa thu hoạch xong
thì mọi người xúm vào gặt giúp, ôm lúa chất lên xe và nói cười rôm rả như không
còn những nhọc nhằn vất vả!
Mùi của khói cay cay sống mũi hay mùi mặn mà của
tình thương yêu làng xóm vốn là truyền thống tốt đẹp bấy lâu nay trên đất nước
chúng mình, mùi của những giọt mồ hôi nhọc nhằn vất vả, mùi của những suy nghĩ
giản đơn và vô tư nhất, hay là mùi của những giọt nước mắt đơn côi?? Nhưng mình
biết khi khói tỏa hương và vụt biến trên bầu trời trong xanh kia những trái tim
cô đơn sẽ luôn được sưởi ấm bởi tình thương yêu chân thật của làng xóm láng giềng.
Ai đó cặm cụi một mình sẽ không còn bao giờ phải cô đơn nữa khi làn khói cuộn tỏa
đều trong bếp, tiếng cười rộn rã vui đùa của bọn trẻ nô đùa vang lên sẽ thật ấm
áp và hạnh phúc biết nhường nào!
Bản quyền bài viết này thuộc về:
Nước Hoa Pháp Tú Khanh